Thuhanoi và thơ ... Thơ bóng với bàn

thuhanoi_729

Trung Uý
Thơ giao lưu:


Đế giày thể thao
Thân em thon thả trắng phau phau
Viền đỏ hai bên rực rỡ màu
Cao thủ bật lên rồi nhún xuống
Cót két em kêu đã làm sao !
( Nguyên văn bởi TuTraTH )


Hồi âm

Đế giày ma sát tốt làm sao
Di chuyển đôi chân vững chắc nào
Dướn chân đón bóng không sợ trượt
Đôi giày gắn bó biết bao nhiêu.
thuhanoi
 

thuhanoi_729

Trung Uý
Tình cầu thủ bóng bàn
(Tặng anh Lê Mạnh Hà Nguyên GĐ Sở TT-TT
nhận chức PCT UBND TP HCM )


Bất ngờ tao ngộ nơi đây
Bất ngờ xuất hiện những cây bóng bàn
Nam nhi hoành tráng đại ngàn
Nữ nhi yểu điệu như đàn tiên sa.

Nhìn xem ai nói bất ngờ
Bất ngờ tặng một lời thơ ân tình
Bon chen giữa chốn mưu sinh
Vẫn còn một chỗ sân đình vui chơi.

Biết chăng có lúc ngậm ngùi
Chia tay – chén rượu nghẹn lời đằm môi
Xa rồi tiếng bóng reo vui ,
Anh đi mang cả tiếng cười đi theo.

Những khi trời đẹp thanh cao
Nhớ về những lúc thể thao anh à
Bóng bàn tinh tế kiêu sa
Sân chơi đã kết thành nhà … đợi anh!

Mai Khoa, 1/7/2011.
 

thuhanoi_729

Trung Uý

Ngại


Xóm mới nhà nhà mới mọc lên
Villa - biệt thự ở mặt tiền
Ngói mới, in lên nền trời biếc
Tầng hầm chứa đựng ô tô riêng .

Thế rồi, chủ nhà thích thể thao
Tầng hầm dành mời khách bước vào
ping pong bàn đẹp còn láng coóng
Xin cùng giao hữu với anh hào...

Ta nghĩ:- Hàng xóm đang vui như mở hội
Muốn ghé sang chơi 'Ngại" quá chừng
Sợ họ bảo "đàn bà - con gái"...
Quần thâm - áo gụ chẳng giống ai...

Họ bảo: - Quần thâm được thay bằng quần soọc
Áo gụ đổi lại chiếc áo thun
Đôi dép thế mạng đôi giày vớ
Cắp vợt sang chơi chớ thẹn thùng.

Từ lúc cầm vợt đứng thèm thuồng
Đến nay cũng đã được dăm hôm
Mỗi ngày không có "người ấy đến"
Cả làng cứ "nhớ nhớ...mong mong"...

MK-thuhanoi, 7/6/2013

 

thuhanoi_729

Trung Uý
Ngày xưa ơi!

Tôi học làm thơ tuổi mười lăm
Khi trang giấy trắng với trăng rằm
Ngân lên cùng tiếng ve góc phố
Mẹ bảo:- Lại mơ mộng xa xăm...

Nỗi lo của mẹ ngày một lớn
Bàn bóng đá rửa phơi giữa sân
Cọc lưới hai đầu hai cục gạch
Căng dây la-két vụt căng gân...

Một thời Hà Nội bình yên quá
Không nhà thi đấu, không trọng tài
Mà như vỡ tổ bầy ong mật
Sướng như chạm trán với...tài trai

Thế rồi - tôi vội vã lên đường
Miền Nam kêu gọi – tiếng quê hương
Hai miền thống nhất, tôi- quân ngũ
Chả kịp về vui với phố phường...

Giờ đây tôi quên mình tuổi tác
Mỗi lúc lên sân vẫn kiên cường
Ngờ đâu có thằng con hiểu mẹ(*)
Đáng mặt anh hào - lúc ra sân.

Bóng bàn giành giành không có tuổi
Bởi thế chúng ta mới gặp nhau
Lãng tử ngày xưa hai màu tóc
Giai nhân nay cũng bạc mái đầu

Về đây - cùng chung niềm vui lớn
Thể thao tăng cường sức dẻo dai
Chiều chiều nghe tiếng trên bàn bóng
Đố ai lặng thinh đến ngày mai...

MK_thuhanoi
Sài Gòn 21/5/2013
(*) con trai VĐV bóng bàn Hồ Ngọc Thuận
 
Last edited:

thuhanoi_729

Trung Uý

Vắng bóng

Gửi choctietlon(bongban.org)

Hồi này chẳng thấy tiết canh lợn
Chắc tại môi trường có vấn đề
Người ta ham hố thì mặc kệ
Choctietlon ơi! thức dậy đi

Trang thơ hình như ... hình như đã
Vắng bóng lâu rồi tiếng cười vui
Chủ nhân cầm cờ ta theo với
Tiếng thơ như tiếng bóng reo cười.

Mai Khoa
thuhanoi_729
21-5-2013
 
Last edited:

thuhanoi_729

Trung Uý
Giao lưu thơ:
bongban.org (nhoveem-Chức Vũng tàu)

nhoveem!

Nickname gây nghiện từ phen họp bàn
Mênh mông sóng biển chiều tàn
Khi buông câu,
khi bóng bàn dạo chơi

Nhoveem! nịnh vợ ơi!
Chắc chỉ có một - một đôi Vũng Tàu...

Càng xa càng nhớ về nhau
Mới nghe tưởng vọng cổ ở đâu mới về

Thôi hiểu rồi - lỡ đam mê
Bóng bàn quên vợ, vợ chê sửa liền

Nhớ-về-em... khắp nẻo đường
Lủng lẳng bóng vợt biết liền là ai.

nhoveem!
- đúng chẳng sai...!!!

Mai Khoa.10/6/2012
 

thuhanoi_729

Trung Uý
Gửi anh Dunga
bongban.org (dunga)


Đường đường giáp mặt chưa dám tin
Người đâu chững chạc - đứng lặng im
Mon men theo chân vào sàn tập
Hỏi ra mới biết là người quen

Chính là sư huynh tên dunga
Tủm tỉm miệng cười cứ nhẩn nha
Chân thành gần gũi từng lời nói
Động viên anh em khắp mọi nhà

Cứ nhắc đến anh ai cũng quý
Sân chơi vì thế ngày một đông
Kết tình huynh đệ không uổng phí
Bongban.org vững tựa Rồng./.

thuhanoi (MK) 10/6/2012
 

thuhanoi_729

Trung Uý

Đêm không ngủ


Thơ Vui vui sau sân bóng




Đêm không ngủ, sao mà dài đến thế
Khói thuốc cũng buồn, vương nỗi nhớ ai
Ly đã cạn, nỗi buồn không vơi nhỉ
Biết tìm đâu? Một nửa của lòng mình

TQH






Đêm thức trắng, sao mà nhiều đến thế
Đám mây buồn lững thững lướt qua trăng
Ly đã cạn, rượu có ngon không nhỉ
Nửa một mình, nửa cứ lạnh như băng...

Thuhanoi_729



 

thuhanoi_729

Trung Uý


Thơ chọc TCC chút chơi...


Đốt…


Mùa hè rực lửa phượng ơi!
Bài thơ lưu bút góc trời năm nao
Chẳng ai đợi vẫn mưa rào
Chẳng che nắng vẫn đượm màu môi ngoan

Đợi nhau từ hạ sang đông
Mà chưa thỏa nỗi ước mong ngày về
Hà Thành nắng chát đam mê
Phượng còn đốt lửa bùa mê... bóng...hình...


Thuhanoi, 21-5-2013


http://bongban.org/forum/showthread.php/765-Thuhanoi-và-thơ?p=193980#post193980

 

thuhanoi_729

Trung Uý
Lý lẽ cuộc sống!

Gửi em Cua792001 -

Khi em mở topic này chị thu đã yêu thích, và âm thầm theo em. Điều đầu tiên chị cảm nhận... từ em đó là trách nhiệm, lòng vị tha, lòng kiên nhẫn và biết kiềm chế để giữ được khoảng lặng cần thiết khi viết. Chỉ có như thế, nhưng dòng cảm nhận của em mới sâu sắc đến vậy, như một chân lý cảm nhận cuộc sống, người ta có thể linh cảm được, nhưng không viết ra chữ được, riêng em có thể... người ta không thể hiểu được, riêng em có thể hiểu và làm...

Cái nhìn của em là nhìn bằng tâm, cái cảm nhận của em là rút ra bài học từ thực tế... rất cần cho mọi người. Lần nữa chị thuhanoi cảm ơn em.

Nếu không có lực đẩy thì bánh xe mãi mãi là vòng tròn khép kín mà không thể biết được trên con đường kia có những chông gai, hoa thơm và quyến rũ… (MK)



Có thể đây không phải là thơ...

Tặng em Cua792011


Muốn viết cho em một điều có thể
Lại chẳng thể tìm được lời nào
Ai bảo em là người kín kẽ
Chiếc cối kia còn chỗ chêm vào...???

Thôi thì ta đi tìm cách khác
Cùng em về thẩm thấu ngôn từ
Em thuyết phục “Sống là có lý”
Có niềm tin ý chí vô bờ...

Đừng bao giờ trái tim "nguội lạnh"
Hãy thắp đuốc soi sáng tinh thần (*)
Trong gian khó lóe lên hy vọng
Phía chân trời kẻ chỉ một vừng đông

Dòng cảm nhận… cứ chảy dài năm tháng
Cuốn ta theo chuỗi lý lẽ nhân gian
Người dũng cảm bởi chân tâm sáng suốt
Khoảng lặng em!… cứu cánh phi thường.----------

Mai Khoa.
(*)Phật dạy: Khi ta chết các con hãy tự thắp đuốc lên mà đi.




 

thuhanoi_729

Trung Uý

Số trời

Một năm rồi sẽ ra sao nhỉ
Chả ai đoán được số của trời
Thế thì ta lại là ta vậy
Đi về mỗi ngày vẫn có đôi.



Mai Khoa
(*) Đôi ta: Ta và bóng bàn.
 

thuhanoi_729

Trung Uý
Thơ vui:

Giao bóng

Lắt léo chi đây trái bóng vàng
Rành rành nhìn rõ em bay sang
Giơ tay chưa kịp đụng thì đã
Em đi đàng em. tôi ngỡ ngàng
Thuhanoi

... Bóng không lắt léo chẳng bóng bàn
Xin đừng vội vàng lúc em sang
Hãy bình tâm đợi em hết "xoáy"
Đưa em qua lưới lại vào bàn....
FBI

Cháu làm thơ con cóc cô thuhanoi đừng cười cháu nhen!Hi
 

thuhanoi_729

Trung Uý
Về lại sân chơi

Lâu lâu ghé lại thăm sới nhà
Gặp người cũ - mới níu chân ta
Ban đầu chỉ ghé thăm bằng hữu
Hàn huyên một thôi rất đậm đà
Bạn khích đã lên được tới đây
Chẳng làm vài ván lấy làm vui
Không vợt bạn cho ta mượn vợt
Không giày không vớ, đạp đất chơi.
Hóa ra cái anh bóng bàn bóng
Dễ dụ người ta đến thật thà
Khước từ không đặng, lao vào trận
Quên cả tuổi tác trẻ hay già...

;):):p

Mai Khoa. 15/8/2014
 

thuhanoi_729

Trung Uý
Khi trái bóng tung lên


Khi trái bóng tung lên
Cả khán đài chìm xuống
Trái bóng như cánh én
Cứ nhào lộn trên bàn

Bắt gặp kẻ thua càn
Bóng như chơi đuổi bắt
Lạnh lùng như chim sắt
Vuột khỏi bàn, bóng đi …

Bàn tay này khéo ghê
Đón đầu đường bóng khó
Cơn sóng thần vần vũ
Cũng sẽ phải lùi xa …

Bóng biết hát tình ca
Cao trào khi thắng trận
Lần lượt khi đo ván
Thúc thủ bóng buồn hiu .

Hình ảnh của thể thao
Vui buồn trong gang tấc
Đối thủ khi so tài
Ngoài bàn tin yêu nhất

Bóng bàn tinh tế thật
Dùng trí và dùng mưu
Khéo léo đưa về đích
Khán đài náo nức reo .

Đã dấn thân theo đuổi
Sự nghiệp sẽ vững bền
Giữ cho lòng trinh bạch
Bóng bàn ắt đi lên./.

thuhanoi_729, 4/9/2007
 

thuhanoi_729

Trung Uý
MƯỢN BÚT TRE
(Tự vấn an)
Thơ Mai Khoa

Tôi biết thân tôi đã cũ rồi
Cũng chẳng còn đuợc mấy tăm hơi
Thôi thì vui vầy cùng chúng bạn
Đàm đạo và chia ngọt sẻ bùi

Xưa kia thơ tôi cũng buồn lắm
Cũng tại ông trời khéo sắp bày
Nên tôi đã yên bề gia thất
Một chàng và hai đứa hay hay

Bạn bảo trông tôi thấy thế nào
Già rồi nhưng cũng vẫn ham vui
Lên đây để đi tìm bầu bạn
Được mấy gang tay, một kiếp nguời

May quá hôm nay đáo hạn vui
Đọc được đôi dòng kết bạn chơi
Nếu có tin nhau thì cứ lại
Thả thơ, thả chữ thoả lòng tôi.
 

thuhanoi_729

Trung Uý
Thơ Mai Khoa
LỬA ĐAM MÊ

Ta lại tìm về cùng với đam mê
Thời sôi nổi cùng nhau bên bàn bóng
Cứ chiều chiều thả những pha nóng bỏng
Cháy hết mình cho sét đánh cừ khôi

Bóng chẳng phụ người, bóng cứ sánh đôi
Cho dòng chảy quyện tình yêu tha thiết
Năm tháng luyện rèn đôi khi mỏi mệt
Bóng theo ta vào giấc ngủ an lành

Bóng bàn ơi ký ức tuổi xanh
Bỗng oà vỡ niềm đam mê cháy bỏng
Dù mỗi ngày ta lao vào cuộc sống
Vẫn một lòng giữ lửa đam mê.

MK
(Thân tặng bạn diễn đàn)
7/8/2020
 

Bình luận từ Facebook

Top