Đã đến lúc, ta không còn dấu được
Những nhớ nhung, giam giữ ở trong hồn
Tên ai đó, chảy tràn lên miệng lưỡi
Thót giật mình, hiện thực mãi chả tan
Đêm đã xuống, gần nhau trong gang tấc
Con tim theo, một lối cũ, không mòn
Lối chưa tỏ, mà chân ta cứ bước
Sợ đâu gì, đá sỏi ghập ghềnh thôn
Đời đen...