Em cũng đam mê bóng bàn như bác và mọi người thôi. Em cũng máu lắm, nhưng em khuyên bác là thế này :
+ Đầu tiên nói về lý trí nhé : em 30 tuổi, đã quá muộn để làm một pro bóng bàn, giờ chơi chỉ gọi là nâng cao trình gà chút xíu và giữ sức khỏe thôi, bác 38 tuổi, còn già hơn em, vậy bác có nghĩ bác sẽ làm được 1 cái gì đó lớn lao với bóng bàn kiểu như : vào đội tuyển VN chẳng hạn thế...tất nhiên, cơ hội sẽ thấp hơn 0,1% cho bác ( thực tế có thể thấp hơn nữa)
+ Thứ 2 nói về tình cảm : đã đam mê môn này chẳng ai là không yêu nó cả, nhưng yêu thì phải biết "gìn giữ cho nhau" , cái này thế hệ 8x bọn em đổ về trước vẫn làm được, nhưng các bạn trẻ 9x và sau 9x có tư tưởng thoáng hơn đôi chút ( trong chuyện nam nữ ) , cái này có thể sẽ bàn sau và ở 1 diễn đàn khác. Ở đây ta đang nói đến yêu bóng bàn
. Bác sẽ chẳng vui vẻ gì nếu đi chơi bóng mà tâm tư nặng gánh gia đình, vợ con,... Chơi nó cũng mất đi cái sướng.
+ Thứ 3 là tổng kết : vậy để chơi bóng bàn vừa thoải mái mà vừa tiến bộ được thì cần : thứ nhất đầu óc nhẹ nhõm, tập trung vào chơi muốn vậy phải có đạn dược đưa vợ con cho nó ...muốn làm gì thì làm, phải hoàn thành các trách nhiệm cơ bản của người con, chồng, cha, sau đó khép nép xin phép vợ cho đi chơi bóng, nhớ chào hỏi thậm chí ôm hôn con thắm thiết để nó đừng có đòi đi theo... đại loại thế. Như vậy mới có thể lên bóng được đấy bác ạ.
Với em là như vậy, còn bác thì sao ?