NÀNG THƠ - NƠI THĂNG HOA CỦA NHỮNG HẢO THỦ BÓNG BÀN

Heo con

Đại Tá
Qua Đèo Ngang
Tác giả: Bà Huyện Thanh Quan
Bước tới đèo Ngang bóng xế tà
Cỏ cây chen lá, đá chen hoa
Lom khom dưới núi, tiều vài chú
Lác đác bên sông, chợ mấy nhà
Nhớ nước đau lòng con quốc quốc
Thương nhà mỏi miệng cái gia gia
Dừng chân đứng lại, trời non nước
Một mảnh tình riêng, ta với ta
 

Heo con

Đại Tá
Chùa Trấn Bắc
Tác giả: Bà Huyện Thanh Quan
Trấn Bắc hành cung cỏ dãi dầu
Chạnh niềm cố quốc nghĩ mà đau
Mấy tòa sen rớt mùi hương ngự
Năm thức mây phong nếp áo chầu
Sóng lớp phế hưng coi đã rộn
Chuông hồi kim cổ lắng càng mau
Người xưa cảnh cũ nào đâu tá
Khéo ngẩn ngơ thay lũ trọc đầu
 

Heo con

Đại Tá
Cảnh Thu
Tác giả: Bà Huyện Thanh Quan
Thánh thót tầu tiêu mấy giọt sương
Khen ai khéo vẽ cảnh tiêu sơ
Xanh um cổ thụ tròn xoe tán
Trắng xóa tràng giang phẳng lặng tờ
Bầu dốc giang sơn say chấp ruợu
Túi lưng phong nguyệt nặng vì thơ
Cho hay cảnh cũng ưa nguời nhỉ
Thấy cảnh ai mà chẳng ngẩn ngơ
 

Heo con

Đại Tá
Chiều Hôm Nhớ Nhà
Tác giả: Bà Huyện Thanh Quan
Vàng tỏa non tây bóng ác tà
Đầm đầm ngọn cỏ tuyết phun hoa
Ngàn mai lác đác chim về tổ
Dậm liễu bâng khuâng khách nhớ nhà
Còi mục gác trăng miền khoáng dã
Chài ngư tung gió bãi bình sa
Lòng quê một bước dường ngao ngán
Mấy kẻ chung tình có thấu là..?
 

Heo con

Đại Tá
Đền Trấn Võ
Tác giả: Bà Huyện Thanh Quan
Êm ái chiều xuân tới Trấn đài
Lâng lâng chẳng bợn chút trần ai
Ba hồi chiêu mộ, chuông gầm sóng
Một vũng tang thuơng, nước lộn trời
Bể ái ngàn trùng khôn tát cạn
Nguồn ân trăm trượng dễ khơi vơi
Nào nào cực lạc là đâu tá
Cực lạc là đây, chín rõ mười
 

Heo con

Đại Tá
Nhớ Nhà
Tác giả: Bà Huyện Thanh Quan
Vàng tỏa non tây, bóng ác tà
Ðầm đầm ngọn cỏ, tuyết phun hoa
Ngàn mai lác đác, chim về tổ
Dặm liễu bâng khuâng, khách nhớ nhà
Còi mục thét trăng miền khoáng dã
Chài ngư tung gió bãi bình sa
Lòng quê một bước càng ngao ngán
Mấy kẻ tình chung có thấu là
 

Heo con

Đại Tá
Thăng Long Hoài Cổ
Tác giả: Bà Huyện Thanh Quan
Tạo hóa gây chi cuộc hí trường
Ðến nay thấm thoát mấy tinh sương
Lối xưa xe ngựa hồn thu thảo
Nền cũ lâu đài bóng tịch dương
Ðá vẫn trơ gan cùng tuế nguyệt
Nước còn cau mặt với tang thương
Nghìn năm gương cũ soi kim cổ
Cảnh đấy người đây, luống đoạn trường
 

Heo con

Đại Tá
SAU ĐÂY LÀ TUYỂN TẬP THƠ XUÂN DIỆU NHÉ

Anh Là Người Bạc Bẽo
Tác giả: Xuân Diệu
Ngẫm cho kỹ anh là người bạc bẽo,
Em yêu rồi, anh đã vội quên ngay
Mới hôm kia tình tự đến mê say
Sang bữa nay anh làm như mất hết
Anh đòi mãi như một kẻ keo kiệt,
Trong hồn anh tình ái chẳng lâu sao?
Anh không chắt chiu dành dụm tí nào,
Là đất xấu hạt gieo không nảy nở
Nên anh mới luôn luôn nghèo khổ
Giận hờn như anh chẳng được em yêu
Mà thật ra em yêu dấu rất nhiều
Ngẫm cho kỹ anh là người bạc bẽo
 

Heo con

Đại Tá
Bác Đi Xa Cháu, Nhớ Ghê
Tác giả: Xuân Diệu
Bác đi xa cháu, nhớ ghê
Thằng cu Vũ, bác chưa về được thăm.
Bây giờ cháu đã lên năm,
Từ khi nhỏ xíu cháu nằm trên tay,
Bác rất yêu cái thằng này,
Tưởng như có cháu là hay trên đời.
Bác xem là một con người
Còn non, đang bú tay, vòi đó thôi;
Có khi bác đứng bên nôi
Muốn đưa cho cháu cõi đời đẹp hơn.
Bây giờ cháu đã biết khôn
Bác ngồi làm việc, cháu luôn chạy vào
Bày trò chơi nhởi lao xao,
Đang chơi dở cuộc, lại ào chạy ra;
Lấy chăn phủ ghế chui qua,
Ngăn bàn thích lục, tranh gà thích xem:
Xếp rồi, cháu lại đảo lên,
Có ngày bác phải mười phen dọn nhà:
Khi gần, bác giận bác la,
Đi xa, bác lại nhớ mà rất thương.
***
Chiêm bao thấy cháu đêm trường
Bác hôn mặt Vũ như gương sáng bừng.
Hôm về bác cháu ta mừng,
Bác cho trăm thứ trong rừng Quì Châu.
(Quì Châu 20-5-1963)
 

Heo con

Đại Tá
Anh Về Ấm Thượng...
Tác giả: Xuân Diệu
Anh về ấm thượng tìm em,
Nhà tranh một túp, hương đêm một vùng;
Bóng xanh vườn nhãn um tùm,
Khói ngưng mặt nước, sương trùm đầu non .

Anh về Ấm Thượng thăm em,
Gọi tên yêu, khẽ gõ rèm cọ khô .
Em đang thức ngủ mơ hồ,
Tưởng rằng anh ở trong mơ gọi thầm .

Thấy tay em xiết nỗi mừng;
Nhìn em : gương mặt sáng bừng đêm khuya .
Làng không một tiếng chân đi;
Trái tim ta chuyện thầm thì cùng nhau .

Đêm về Ấm Thượng chưa lâu,
Núi sông cây cỏ nhuộm màu thần tiên .
Chỉ cần một ánh nhen lên,
Một lời ý hiệp - nên thiên sử tình.
 

Heo con

Đại Tá
Anh Thương Em Ngủ
Tác giả: Xuân Diệu
Anh thương em khi ngủ
Phong thái rất hồn nhiên.
Em ngủ như trẻ nhỏ
Ngon say một giấc liền.

Tay em thả xuôi xuôi
Như bơi vào cõi mộng
Mắt em khép dài dài
Dưới trán em lồng lộng.

Em nằm in trẻ nhỏ
Trong chiếc võng yêu thương
Anh dệt giăng khắp chỗ
Trong phòng, quanh quất giường.

Anh thức nhìn em ngủ,
Anh canh giấc cho em;
Anh lắng nghe nhịp thở
Ngực em điều xuống lên.

Trở mình, tay ấp má
Anh thương em dáng người
Tin cậy vào cuộc sống,
Tin ở anh trong đờị

Sau một ngày đầy việc
Chúc em tôi giấc lành!
Anh vô cùng sung sướng
Nếu em mơ thấy anh.
 

Heo con

Đại Tá
Áo Em
Tác giả: Xuân Diệu
Áo em để lại dáng hình
Treo trên mắc áo cho mình thấy thương
Đôi vai nho nhỏ bình thường
Khuỷu tay áo gợi hình xương tay gầy.
Sờn sờn đôi chỗ đâu đây.
Áo em nhuộm chắc, xanh tày biển xa,
Mấy khuy cúc áo thật thà.
Ngắn rồi - em để về nhà mặc thêm.

Áo nhìn anh thật thương em
Hiểu còn gian khổ cho nên tay gầy.
Áo em gần với anh thay!
Những khi khoai sắn là ngày cùng nhau.

Áo em thoang thoảng hoa câu
Áo em say đắm một màu trầm hương
Áo em ngày nhớ đêm thương
Áo em chín nắng mười sương anh chờ.
 

Heo con

Đại Tá
Bài Thơ Tuổi Nhỏ
Tác giả: Xuân Diệu
Giơ tay muốn ôm cả trái đất
Ghì trước trái tim , ghì trước ngực
Cho đầy trước mắt khoảng cô đơn
Bao la muôn trời , sâu vạn vực .

Làm sao sống được mà không yêu
Không nhớ không thương một kẻ nào ...
-- Hãy đốt đời ta trăm thứ lửa
Cho bừng tia mắt đọ tia sao
 

Heo con

Đại Tá
Thôi
Tác giả: Đỗ Mỹ Loan
Thôi
Nhẹ khép song sưa
Ngắm chi những hạt thu mưa não lòng
Vần thơ ai quyện đôi dòng
Đã xa cách núi ngăn sông còn gì ?

Thôi
Nuốt hết ai bi
Đêm từng đêm
Lệ viền mi ướt đầm
Đã từng hò hẹn trăm năm
Đã từng nói tiếng tri âm
Đã từng…

Thôi thôi đừng khóc
Thôi đừng…
Lãng quên cái thuở ngập ngừng mới quen
Cuộc đời
Đổi trắng thay đen
Thả hình bắt bóng
Có đèn quên trăng

Chỉ là một áng phù vân
Có không…
Không có …
Chỉ ngần ấy thôi !
Cánh chim bay vụt cuối trời
Thiên thu khúc hát đắng lời từ ly
 

Heo con

Đại Tá
Má Ơi,Con Muốn Khóc
Tác giả: Hoài Nhớ
MÁ ƠI,CON MUỐN KHÓC
Khó chịu lắm Má ơi
Nơi đất lạ quê người
Em và con nương tựa
Nhưng mà em chưa hiểu
Bao suy nghĩ của con
Nó thì mãi nỉ non
Trách hờn con vô cớ.
Rồi buồn lời nói đại
Giận hờn cái vu vơ
Nói rồi lại thảnh thơi
Nhưng nào biết con khóc.
Lời trách móc sàm hơi
Đau lòng con lắm Má!

Con biết nói làm sao
Cho em con nó hiểu
Khi mà em không chịu
Chăm chú lắng nghe con
Cũng bởi tính trẻ con
Nên con đành câm chịu
Đâu phải thiếu suy nghĩ
Mà chịu lụy người ta
Chỉ có Má hiểu con
Nên trông con muốn khóc....
Má ơi..
 

Heo con

Đại Tá
Em Hãy Đến
Tác giả: Lê Xuân Din
Em hãy đến, một lần thôi, cũng được
Lúc tim anh then cửa chợt quên cài
Thổi gió vào cho lung lay giấc mộng
Tường rêu phong vương mấy sợi tóc dài
Em hãy đến thả hương nồng của nắng
Lúc mùa anh mưa đổ lá rơi đầy
Những giọt xuân rót vào mơ thật ngọt
Chiếc thuyền anh chìm xuống một cơn say
 

Heo con

Đại Tá
Không Cảm Xúc
Tác giả: Hoài Nhớ
Ảo mộng chữ tình sẽ nát tan
Khi tim rạng vỡ chẳng ngỡ ngàng
Thâm sâu tình độc gieo oan tiếng
Trốn tình bỏ chạy với cuộc vui
Ái ân tình nghĩa vùi theo cát
Sa mạc tình si kẻ đợi chờ
Nhưng người hờ hững không nhìn lại
Dẫu ánh mắt chào cũng bật tăm....
 

Heo con

Đại Tá
Với Sen
Tác giả: THỦY THỪA TỂ
VỚI SEN
Chan hòa trong nắng lung linh
Quên đi năm tháng nỗi mình bể dâu
Lá sen em để che đầu
Bông sen ôm trọn sắc màu ước mơ
Hương lồng trong những câu thơ
Phả vào mái tóc thẫn thờ tình ta./.
 

Heo con

Đại Tá
Chùm Thơ Đường Luật
Tác giả: Gió Phương Nam
1. ĐÓA QUỲNH
Quỳnh đến vườn xuân mới bữa nào
Nụ vừa chúm chím những lời trao
Bừng hương mở nhụy phơi tràn nắng
Xoãi cánh khoe màu tắm ngập sao
Gió quyện mơ màng thân quý phái
Mây vờn ấp ủ nét thanh cao
Có yêu quân tử xin dừng bước
Vương vấn môi xinh nhuộm má đào

2. HƯƠNG THU
Cà phê thẽ thọt gió vương dài
Khẽ gọi tên người buổi nắng mai
Rộn rã chim chuyền len đáy mắt
Êm đềm lá ngủ tựa bờ vai
Giọt thơm quyện bóng hương mùa cũ
Giọt đắng loang hình vị sáng nay
Sót lại tơ lòng xin nhấp hết
Tình thu lắng đọng tiếng ai hoài

3. KHÚC CHÂN MÂY
Phiêu bồng thưởng ngoạn cảnh nơi đây
Ai vẽ mà nên tuyệt tác này
Non Nước giao tình liên Bạch Mã
Phú Bài hợp phố giáp Chân Mây
In vòm núi bạc vầng dương tỏa
Tạc ánh đồi vàng bóng nguyệt lay
Thắm biển xanh trời viên ngọc bích
Níu chàng nghệ sĩ đắm hồn say

4. SA PA
Ngước nhìn tuyệt tác của Lào Cai
Cảnh đẹp người xinh đắm đuối hoài
Con suối Mường Hoa ôm cổ tích
Đôi gò Bồng Đảo ngự thiên thai
Biển mây khói sóng mù dày đặc
Triền lúa bậc thang thảm ngút dài
Nhấp cạn rượu đào sơn nữ chuốc
Chợ Tình say khướt chẳng mờ phai

5. LÝ CHIÊU HOÀNG
Sử Việt còn ghi bóng nữ hoàng
Duyên Trần hoán vị mãi nghìn trang
Bào Vương chuẩn lệnh dường tê tái
Phủ Lý nhường ngôi thật bẽ bàng
Mỗi chuyện không thành sinh thái tử
Bao mùa phẫn uất biệt tình lang
Hoa tàn phụng nghĩa bề tôi tớ
Một thuở lưu truyền mãi oán than

6. HẾT GIẬN LẠI THƯƠNG
Giận thì hết giận lại càng thương
Chẳng trách rằng ai dẫu ngược lường
Da diết say nồng câu ví dặm
Ấm trầm dịu ngọt tiếng quê hương
Mẹ ru từ lúc trăng còn trẻ
Anh hát khi nào gió đã vương
Dạt đắm men tình ơi Xứ Nghệ
Giận thì hết giận lại càng thương

7. NGHÉN THƠ
Mấy bận lăn tăn cảm gió trời
Nghe lòng mỏi mệt chằng ham chơi
Cài dây túi chữ neo vần ý
Khóa cửa vườn thơ giấu nụ cười
Mặn chát câu thề nơi chót lưỡi
Cay xè tiếng đợi ở đầu môi
Thèm hương cuối ngõ hoàng lan thức
Giục bóng dương cầm rót lả lơi

8. BÓNG NGUYỆT
Hãy uống vầng trăng thấu huyệt lòng
Thỏa tình trơ trọi bấy chờ mong
Này môi này mắt này xuân ửng
Tựa suối tựa hoa tựa máu hồng
Giây phút kề bên Hàn Mặc Tử
Mãi còn tiếng vọng Đóa Tình Chung
Vu sơn nghĩa ấy cao vời vợi
Rằng hỏi tên người chợt nhớ không

9. KHÔNG ĐỀ
Tên người ái nữ quận Chiêu Dương
Trăm sắc ngàn hoa ấy cũng nhường
Uyển chuyển thân hài oanh thốt ngọc
La đà vóc liễu huệ tràn hương
Đàn ca múa nhạc mê hồn khách
Bố trận bày binh nổi chiếu giường
Mỹ kế liên hoàn ly gián giặc
Lưu truyền hậu thế án Đồ Vương
 

Heo con

Đại Tá
Ru Em
Tác giả: Hồng Dương
Đêm bạch lạp nỗi buồn lịch lãm
Ngọn nến mờ ảm đảm niềm riêng
Tình yêu kỷ niệm thiêng liêng
Bập bùng ma quái nhốt riêng cõi lòng

Đây Phạm Lại hoài mong tri kỷ
Tây Thi buồn lòng rĩ xot xa
Ái ân không chỉ mặn mà
Vô tình buộc chắt không xa lời nguyền

Lữ Bố hỡi Điêu Thuyền chua xót
Tào tháo gian sao xót đắng cay
Tình nhân mãi mãi chia tay
Tiếng xưa vọng lại cung hay nhạc tình...

Thuở ký ức cầm tinh bạch lạp
Hồng hoang xưa ai đạp dấu chân
Nguyệt khờ gió thổi phân vân
Cho mông mênh đến vạn lần nhớ thương...

Đôi tay vỗ máu vương âm vọng
Hát lời em câm giọng khản lời
Xa em thương nhớ một đời
Dưới trăng ánh nguyệt ru hời tên em...
 

Bình luận từ Facebook

Top