Red Arc
Đại Tá
Em thấy gì sau khung cửa bình yên
Giọt nắng rơi nghiêng, thèm tách cà phê ngẫu chát Ngọc Lan cựa mình toả hương ngào ngạt
Thương cúc dại li ti ngơ ngác chịu giam mình
Mang vẻ đẹp cho đời nên Cúc phải hi sinh
Lìa mẹ cây vẫn tuơi, tự nhủ mình phải sống dài thêm chút nữa
Cố toả huơng như Ngọc Lan kia, rung rinh từng nhịp thở
Góp nhặt huơng đời, trăn trở cũng nguôi ngoai
Nhựa sống khô rồi hoa cũng tàn phai
Ngủ giấc bình yên đợi sớm mai tỉnh giấc
Trở lại tinh khôi bên vòng tay mẹ đất
Lại kiêu hãnh trong bình, nở nụ cười...mơ một giấc mơ trưa.